Chúng tôi đã mất ấn bản này, nếu qúy vị nào còn cất giữ, xin vui lòng bỏ thời gian để chụp ảnh bìa và cho chúng tôi xin chi tiết
Xin liên lạc với Thời Văn
Chân thành cảm ơn qúy vị trước.
Trân trọng
Thời Văn
Đọc truyện ngắn:
Ngôi Nhà Sau Lưng Văn Miếu
của Trần Vũ
Tôi
trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà
chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi
trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh
sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ
mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây
đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu. Ngôi nhà vẫn giữ được màu ngói đỏ mà
Thầy tôi thuê người lợp trước ngày Nhật chiếm Ðông Dương. Vẫn còn
nguyên một mảnh ngói mẻ nằm ở hàng ngói thứ mười từ máng xối đếm lên. Cả
lớp rêu xanh rì bám vào bờ tường chạy viền theo bên hông nhà ra đến
chân hàng giậu hoa dâm bụt nơi Thầy tôi đang đứng.
- Kìa cái Nụ về đấy à? Ði đâu mãi thế? Ðến gần Thầy xem, mắt Thầy lòa rồi không nom rõ... Đọc tiếp.